Những website vàng

Wednesday, August 23, 2006

Có một câu lạc bộ như thế - bó tay con gà quay

( Trần Hoài Văn - Warszawa, Ba Lan , 1 - 2002 - Những ngày chợ đuội
- Đăng trên tuần báo Nhịp cầu thế giới , Hungary )

Một chiều thứ Bảy , đang " sở lượn" gần chợ Hàng Da , thằng bạn tạt vào một hiệu đồ sắt . Gã chủ hiệu nháy mắt một cách tinh quái , không nói không rằng chìa cho nó một bọc nhỏ . Bạn tôi giở ra kiểm tra , vẻ hài lòng hiện ra mặt . Dọc đường về nó hỏi tôi :" Mày có biết cái gì đấy không ? " . " Chịu ! " , tôi thực thà đáp . Quả thật tôi không hiểu được , những quả tạ sắt to ngón tay út đó dùng để làm gì ? Chẳng lẽ đấy lại là đồ trang sức , mà tai nào chịu cho thấu , nặng chết bà . " Tối nay đi với tao rồi mày khắc biết " . Nó tỉnh bơ .

Vốn đã quen với những trò ma giáo của nó và hai thanh niên già , nên tôi cũng không bận tâm gì nhiều .

Buổi tối , nó phóng xe qua , rủ tôi đến phòng tập . Nghe hai chữ phòng tập , tôi hào hứng hẳn , vì từ hôm về đến giờ chỉ ăn nhậu , chân tay nghe chừng cũng ngứa ngáy , thấy nhớ cái bao cát . Thằng này thế mà khá , tưởng nó đã bỏ nghề võ rồi , hoá ra vẫn đeo đẳng à ? Phòng tập đây rồi nhưng sao lạ thế này ? Tôi đảo mắt nhìn quanh , không thấy mộc nhân , chẳng côn , cũng không gậy . Căn phòng chừng 30 m2 , được chia thành mấy chục ô , quây ni lông đến ngang bụng , trong mỗi ô có để một cái ghế đẩu . Chưa hết , võ sinh gì mà ăn mặc kỳ quái thế này . Thằng nào cũng trần như nhộng , trên mình chỉ mặc độc chiếc quần xịp .Lạ thật , có tiết kiệm vải như môn phái Nhất Nam ( Sumo ) thì cũng phải đóng khố chứ , mà thằng này trước dạy Karate cơ mà ? Tôi không còn biết đầu cua tai nheo ra làm sao nữa .

Thấy thầy đến , chúng kính cẩn cúi chào rồi từng thằng một đi vào ô . Trời ơi ! Tôi thất kinh khi thấy cả bọn tụt nốt chiếc quần xịp và và ngồi ngay ngắn đỉnh đạc trên ghế đẩu . Mặc kệ tôi đứng lặng đi vì ngạc nhiên , thằng bạn đến từng ô , phát cho mỗi đứa hai quả tạ nhỏ xíu mà tôi đã nhìn thấy hồi chiều . Tôi thực sự hoang mang và suýt ngất khi thấy chúng đeo những quả tả xinh xinh ấy vào .... ngón " thứ mười một " . Buổi tập bắt đầu bằng bài khởi động xoa nóng phần bụng dưới , đùi non , rồi thay vì " Thất thập nhị huyền công " thì chúng " nâng lên hạ xuống 72 lần "

Rít lấy rít để vài hơi thuốc , tôi hơi bình tĩnh trở lại và bắt đầu quan sát một cách chi tiết . Lớp có 15 học trò , phần lớn ngoài 20 , có 3 ông trạc ngoại ngũ tuần , đầu hói bóng như sư . Nhưng từ trẻ đến già ai cũng tập luyện nghiêm túc , nét mặt thành kính . Mười lăm cái lưng trần bóng nhẩy mồ hôi gật gù theo nhịp lên xuống của tạ . Thỉnh thoảng lại nghe tiếng tạ rơi xuống nền bê tông đanh kệch , chắc anh bạn nào mệt quá . Sau phần tập ...gân , các lực sĩ tháo tạ , chuyển sang khí công với hai bài của Phật gia . Bài bản lắm , tiếng thở nhẹ , sâu , đan điền cương lên xẹp xuống , chúng tỏ chúng đã đạt đên một trình độ nhất định .

Thằng bạn rỉ tai tôi :" Thực ra thì làm gì có chuyện cử tạ để cho khoẻ cái " của nợ " ấy . Cái quan trọng là tập cho thạo mấy bài phí công của Phật gia và Vịnh Xuân là đủ sung lắm rồi , đàn bà chỉ có khóc thét . Nhưng tao bịa ra để cho xôm trò , còn có cái mà dạy . Ở nhà mình bây giờ đang có mốt tập thể hình . Dân tình thi nhau cử tạ cho tay chân to như của Lý Đức với Phạm Văn Mách , nên tao cử tạ cho to ... thì cũng khối thằng tin !

Giờ giải lao , tôi tranh thủ phỏng vấn mấy "cu sĩ " . ( Vâng thưa các bạn , tiếng Việt ta những năm gần đây xuất hiện khá nhiều từ mới . Ngoài những từ mà chúng ta đã quá quen như : ca sĩ , nhạc sĩ , hoạ sĩ , thi sĩ ...thì do sự hình thành của một số nghề mới như khóc thuê , ăn mày chuyên nghiệp ( hành khất ) nên ta có thêm mấy từ nghe rất vui tai như : khóc sĩ ; khất sĩ ) . vậy xin bạn đọc cho phép tôi mạo muội nghĩ ra 1 từ mới để chỉ những anh tập món cử tạ cu này là " cu sĩ " )

Trả lời câu hỏi của tôi - rất hồ hởi , hai cu sĩ trẻ không giấu nổi sự phấn khởi " Hết sức hiệu nghiệm , anh ạ ! Dài và nở ra trông thấy " Biết tôi ở Tây về , 1 chú khuyên : " Anh nên học lấy nghề này , sang đó mở lớp dạy hái ra tiền , đỡ phải đi chợ vất vả "
Mấy cu sĩ già có vẻ từ tốn hơn :" Có lẽ do tuổi tác , bọn mình không thấy thay đổi nhiều về kích cỡ . Nhưng lúc lâm trận thì miễn chê , trường sức lắm . Từ hồi bọn mình đi tập , các bà xã thay đổi hẳn . Ngoan ngoãn nhẹ nhõm cứ như là cháu ngoan Bác Hồ ấy , gọi dạ bảo vâng , cơm dẻo canh ngọt , nhà cửa gọn gàng . Thỉnh thoảng lại còn ý ởn hát nữa chứ "

Giờ giải lao kết thúc , các cu sĩ lại ngồi ngay ngắn trên ghế , những quả tạ xinh xinh được đeo vào . Bạn tôi quát : " Quản ca đâu , cho hát đi chứ !" . Từ góc lớp một cu sĩ mặt đầy trứng cá lom khom đứng dậy , cất giọng hò " Này anh em ơi ! Biết không ? "

Tức thì cả lớp đồng thanh :" Ơi ! Biết gì ? "

Anh kia tiếp tục , lần này hát theo một điều chèo :
Không giàu phải đẹp trai ...ì , ì
Không thông kinh sử ....ử , ử ...ối a ối a "

Cả lớp hát đế theo rất bài bản : " Ối a , ôi à , ồi á .."
Rồi nhất loạt gào lên hết sức hùng dũng :" Phải dài con cu !"

Thú thực , tôi đã dự nhiều tiệc ngon , khi tất cả đều say bét nhè đến mức tiểu cả vào chai và hát những bài hát hết sức kinh hoàng , đại loại như :" Mười lăm thằng trên hòm rượu chết , thùng rượu vang say bét say be , ì a , ì a ..." Hoặc :" Ồ ề cái con gà vàng , ồ ề cái con gà quay . Ta đi lang thang khắp đó đây ..." nhưng chưa bao giờ lại thấy bị xúc động mạnh như lần này , khi được mục kích cảnh 15 thằng đàn ông trần truồng , mồ hôi mồ kê ròng ròng , cơ bụng phập phòng theo nhịp tạ , mồm say sưa hát rất yêu đời cái điều mãi mãi là chân lý đối với cánh đàn ông :

Không giàu thời phải đẹp trai
Không thông kinh sở ,phải dài con cu !!"

No comments: